Mình có một mối tình mười năm, trong đó hơn bảy năm hôn. Cũng như nhiều cuộc hôn nhân khác, tình yêu lứa đôi của mình dần dần phai nhạt khi các em bé lần lượt ra đời. Hai vợ chồng mình từ hai người tình, hai người tri kỉ dần chỉ còn là ba sấp nhỏ và mẹ sấp nhỏ.
Cuộc sống của mình thời điểm trước khi lui về nội trợ khá dư dả về vật chất vì hai vợ chồng đều có thu nhập khá tốt so với mặt bằng chung nhưng đời sống tinh thần và sức khỏe đều tệ hại. Giai đoạn mình mang thai em bé thứ hai, gần như mình trầm cảm nặng, không khí gia đình mình rất nặng nề, lúc nào cả hai cũng chỉ trích nhau vì những lỗi lầm. Có nhiều khi mình nghĩ, thôi bỏ quách chồng đi cho rồi, thu nhập của mình dư sức nuôi hai đứa nhỏ, chứ có chồng chi để thêm ngứa mắt.
Rồi đỉnh điểm là mình stress trong công việc dẫn đến dọa sảy thai, rồi mình bị covid phải nằm ICU để giữ bé. Sau đó trong những ngày một mình nằm cách ly, mình nhận ra bản thân không muốn đi làm thêm một ngày nào nữa. Mình nghỉ việc đơn giản chỉ vì muốn giải thoát, chồng mình khi đó động viên mình cứ làm những gì em thấy thoải mái, không đi làm thì ở nhà anh nuôi, nghèo xíu sống cũng tạm được.
Và sau khi ở nhà nội trợ thì cuộc sống gia đình mình tốt dần lên, nhiều tiếng cười hơn, con cái khỏe mạnh vui vẻ hơn …Tuy nhiên, giữa hai vợ chồng vẫn còn nhiều khoảng cách, mình nhận ra đã rất nhiều năm rồi bọn mình không còn ôm hôn hay nói những lời yêu thương. Chỉ mới ba mươi tuổi mà hôn nhân của mình giống với ông bà già lắm rồi. Sau đó mình quyết định đi làm lại và gặp nhiều biến cố, hai vợ chồng suýt ra toà li hôn. Nhưng sau đó vì vẫn còn thương nhau, vì hai con nên cùng ngồi lại cố gắng cho nhau một cơ hội nữa.
Trải qua tất cả những điều đó, bây giờ mình đã tìm lại được tình yêu như những ngày đầu, chồng mình bắt đầu đối xử với mình như cách anh ấy từng làm cách đây mười năm, bắt đầu rạo rực trái tim khi nhìn nhau, trốn con hôn nhau sau những cái đá lông nheo, hai đôi chân quấn quýt dưới bàn ăn và trao những lời yêu thương ngọt ngào như tuổi đôi mươi hai đứa đã từng.
Lan man nãy giờ cũng dài rồi, bây giờ mới đến phần chính là những kinh nghiệm mình rút ra được từ những vấp ngã và đứng dậy của mình trong hôn nhân:
1/ Cần có một cuộc đối thoại chân thành và thẳng thắn giữa hai người để tìm hiểu kì vọng dành cho nhau, nhất là khi người vợ đã lui về nội trợ. Rút kinh nghiệm từ gia đình mình thì cái mà mình nghĩ không giống với cái mà người kia nghĩ. Sau khi nghe chồng mình tâm sự, mình mới hiểu những kì vọng của chồng về một người vợ nó đơn giản hơn mình tưởng tượng nhiều nhưng vì mình nghĩ nó không quan trọng nên mình đã vô tình bỏ qua dẫn tới tình cảm nguội lạnh.
– Một ví dụ nhỏ nhỏ: chồng mình mong có một bồn rửa chén lúc nào cũng sạch sẽ, có chén bát dơ thì nên rửa úp ngay, hoặc cho vào máy rửa chén, không muốn một nùi chén nằm chờ ở đó; trong khi mình bận rộn, hay để dồn nhiều nhiều rồi rửa luôn một lúc. Còn mình thì nghĩ chồng mình cần vợ ở nhà chuẩn bị quần áo đẹp cho chồng đi làm, rồi ăn diện lộng lẫy khi đi với chồng, mà không ngờ chồng minh vừa mù màu vừa mù thời trang, mặc đồ gì ổng cũng không phân biệt được.
Tương tự, có nhiều cái mình thích và không thích mà chồng mình không biết, mình phải liệt kê cụ thể ra, giải thích là em sẽ vui nếu được anh đối xử như thế này, thế kia. Và nhấn mạnh, anh đừng làm những việc như sau vì sẽ khiến em tụt hết cảm xúc dành cho anh.
Tóm lại, cần phải nói ra, chi tiết nhất có thể và thật sự thẳng thắn về những điều làm mình thích và ghét, chứ đừng tự suy nghĩ rồi mong bạn đời tự hiểu mình nữa.
2/Hãy trao đi tình yêu không cần điều kiện. Mình bắt đầu đối xử với chồng như thời điểm mới yêu, luôn nói chuyện nhẹ nhàng, ghi nhận những điều chồng làm được, thường xuyên khen ngợi ảnh. Mình bắt đầu làm tất cả những gì ảnh thích (và hợp lý) đồng thời dừng lại toàn bộ những việc mà khiến ảnh ghét. Mình chỉ đơn giản làm thôi và không đòi hỏi chồng cũng phải làm gì đó cho mình. Một thời gian ngắn sau, có lẽ vì cảm động và cảm nhận được tình cảm của mình, chồng mình dần thay đổi tích cực theo. Bắt đầu dành nhiều tình cảm cho vợ, cố gắng làm mọi điều cho vợ vui mà không cần mình phải nhắc nhở hay đòi hỏi như ngày xưa.
3/ Hãy thử thay đổi bản thân trong việc thể hiện tình cảm theo hướng “hư hỏng” hơn một xíu. Trước đây mình là một người thuần Á đông, sống rất chuẩn mực và có lẽ cũng hơi nhàm chán. Sau này mình thử giải phóng bản thân khỏi khuôn khổ, cho phép mình “tận hưởng” cuộc sống lứa đôi hơn. Và đó cũng là bước ngoặt để cuộc sống hôn nhân mình bước sang một trang mới, hạnh phúc viên mãn thực sự.
4/ Hẹn hò như những ngày mới yêu. Hai vợ chồng nên dành thời gian chất lượng cho nhau, tạm cất con đi vài tiếng đồng hồ, chỉ hai người bên nhau và chỉ nghĩ về nhau để nuôi dưỡng tình yêu như thuở ban đầu. Có thể là cùng xem phim, đi café, đi dạo bộ, đi mua sắm …. miễn là không bị xao nhãng bởi con cái và tiếng chuông điện thoại.
5/ LẮNG NGHE và ĐỘNG VIÊN: Mình là người vợ đã chọn làm hậu phương vì vậy mỗi ngày mình nên lắng nghe tâm sự của chồng, nghe những áp lực mà ảnh đã phải gồng gánh vì gia đình này, lắng nghe chân thành và không phán xét. Điều này giúp giải tỏa áp lực và tăng sự gắn kết của cả hai, với mình đây là vai trọ quan trọng nhất của người vợ nội trợ trong mối quan hệ vợ chồng, không phải là bếp núc, nhà cửa hay con cái.
Mình chia sẻ cũng khá dài rồi, chúc cho tất cả chị em phụ nữ đều xây dựng được một tình yêu chân thành và bền vững với bạn đời của mình.

Bình luận về bài viết này