Mình đã chọn “Nghề làm mẹ” được một năm rồi, khoảng thời gian không dài nhưng cũng đủ để mình trải qua nhiều cung bậc cảm xúc và những sự kiện khác nhau của “Nghề làm mẹ“. Gần đây mình nhận được rất nhiều sự quan tâm từ bạn bè xoay quanh vấn đề “nghỉ việc để ở nhà làm nội trợ” nên mình đã hứa với một số bạn sẽ viết một bài chia sẻ vấn đề này nhằm mục đích giải thích tất cả thắc mắc cho mọi người.
Mình tự đặt tên cho công việc của mình bây giờ là “Làm mẹ toàn thời gian” thay cho những cụm từ khác mà mọi người thường gọi, ví dụ là “nghề ăn bám“, “ở nhà chơi không“, “làm giúp việc” hay lịch sự hơn “bà nội trợ“, bởi vì đơn giản là mình cảm thấy hạnh phúc và tự hào với sự lựa chọn của mình. Mình hiểu đây là lựa chọn đi ngược lại quan điểm sống của số đông mọi người nên bài viết này không nhằm mục đích chứng tỏ lựa chọn của mình là đúng hay cổ suý ai đó làm theo mình nhé! Mình luôn ngưỡng mộ các bạn nữ vừa thành công trong sự nghiệp, vừa có cuộc sống thật hạnh phúc nhưng tiếc là mình không đủ năng lực để đạt được điều đó.
1/ Vì sao mình quyết định lựa chọn trở thành một người mẹ toàn thời gian?
Năm 2022, mình bị nhiễm Covid trong khi mang bầu bé Cọp, lúc ấy mình có một khoảng thời gian dài nằm một mình trong phòng cách ly, chỉ nằm đếm nhịp tim thai mỗi 15 phút một lần và không làm nổi việc gì khác cả. Mình rất cảm ơn khoảng thời gian quý báu này, bởi vì mình có cơ hội nhìn sâu vào chính bản thân mình, để hiểu rõ chính mình hơn. Và trong những ngày đó, mình nhận ra cuộc sống của mình không hề ổn, mình không hạnh phúc và không có động lực sống.
Mình không hề yêu thích công việc của mình, niềm vui của mình nếu có chỉ là những tiếng “tin tin” mỗi tháng. Mình không thích công việc Marketing một xíu nào luôn, mình ghét phải nói những lời hoa mỹ và mình rất mệt mỏi khi phải ráng gồng để trở thành một con người năng động, hướng ngoại cho phù hợp với công việc. Có một thời gian mình quản lý một nhãn hàng TPCN về bổ sung calcium, mình phải liên tục nói/ viết/ thuyết trình/ chia sẻ về công dụng của calcium và 1000 lý do để phải bổ sung calcium hàng ngày, với mình đó là một cực hình, bởi vì mình chỉ muốn nói “Bạn hãy ăn nhiều thực phẩm giàu calcium vào, uống thêm sữa … rồi bổ sung vitamin D3 là đủ, TPCN bổ sung calcium có sinh khả dụng khá thấp nên cơ thể sẽ phải đào thải phần dư thừa, trong khi chế độ dinh dưỡng hiện đại có rất nhiều cách để bổ sung calcium hiệu quả hơn.” Thời gian này mình rất suy sụp tinh thần. Và mình stress với công việc, mình đem năng lượng tiêu cực đó về nhà, trút lên đầu chồng mình và bé Heo. Mình nhìn lại và phát hiện cuộc sống của mình quá tệ: đi làm là một cực hình, nói chuyện với chồng đến câu thứ ba đã cãi nhau vì không ai trong hai người còn đủ sức khoẻ tinh thần để hiểu cho đối phương, mệt mỏi mỗi khi bé Heo muốn chơi và nói chuyện với mẹ, có thời điểm hai vợ chồng mình đùn đẩy không muốn chơi cùng con, chỉ mong con ngủ sớm để ba mẹ kịp chạy deadline. Khoảnh khắc mình khó thở nhất trong phòng cách ly, mình biết mình không muốn sống thế này nữa. Bản chất mình không phải người hướng ngoại, mình rất thích ở một mình và càng không ham mê thành đạt hay quyền lực gì đó như người ta vẫn tưởng, mình cảm thấy bản thân đã gồng quá mức để có thể duy trì công việc rồi, mình cần phải yêu thương chính mình hơn.
Sau đó sinh ra bé Cọp, rồi có một số biến cố với bé Heo ở trường mầm non khiến mình dằn vặt, mình nghĩ ưu tiên lúc này của mình nên là hai em bé yêu thương, mình không muốn trải qua cảm giác tồi tệ như vậy bất kì lần nào nữa.
Cuối cùng, chồng mình cần có một hậu phương vững chắc để dồn hết sức cho công việc, ngược lại với mình, cuối cùng sau gần mười năm ra trường, anh ấy cũng đã tìm được một công việc ảnh thực sự đam mê. Mình nghĩ, lúc này là lúc mình nên lùi lại vài bước để chắp cánh ước mơ cho chồng.
Thế là mình nộp đơn xin nghỉ việc và bắt đầu hành trình lắm chông gai này..
2/ Điều kiện cần và đủ cho hành trình làm mẹ toàn thời gian
KINH TẾ
Theo mình đây là yếu tố quan trọng nhất, khi bạn đã lựa chọn nghỉ việc có nghĩa là gia đình bị thiếu hụt đi một khoảng thu nhập ổn định và kinh tế chỉ phụ thuộc vào một người, như vậy rất mạo hiểm. Việc đảm bảo kinh tế ổn định không gây xáo trộn cuộc sống khi nghỉ việc rất quan trọng để có thể duy trì lâu dài. Mình may mắn vì thu nhập của chồng đủ để trang trải cho các nhu cầu hàng ngày của gia đình nên khi mình nghỉ việc chỉ xem như bị mất đi khoản tích luỹ dự tính mà thôi, do đó cuộc sống không bị ảnh hưởng nhiều.
Vì đặc thù nghề nghiệp nên mình có một khoản thu nhập thu động và một số job nhỏ làm thêm đủ cho nhu cầu tối thiểu của gia đình, với mình đây là khoản đề phòng rủi ro nếu chẳng may người còn lại cũng mất việc luôn, trong quá trình chồng mình đi tìm việc mới thì gia đình sẽ không bị túng quẫn.
Ngoài ra, mình cũng tích luỹ được một khoản tiền, đủ cho ba mẹ con mình sống cơ bản trong hai năm nếu xảy ra biến cố nào đó. Mình tin rằng, trong nghịch cảnh mình sẽ đủ mạnh mẽ để quay trở lại làm việc và nuôi được hai con.
Cuối cùng, mình bắt tay vào việc TIẾT KIỆM chi phí sinh hoạt. Từ ăn quán 80% số bữa ăn, gia đình mình gần như chỉ ăn cơm nhà, trừ những dịp đặc biệt thì mới ra hàng quán mà thôi, mình cũng cố gắng tự làm một số món ăn phụ để hạn chế tốn tiền ăn vặt …. Việc này không những đảm bảo sức khoẻ cho cả gia đình mà còn giúp tiết kiệm được một con số rất lớn. Sau đó, mình dừng hẳn việc mua sắm vô tội vạ quần áo, giày dép, túi xách, trang sức, mỹ phẩm, đồ chơi cho con … Hiện giờ, mình chỉ mua những thứ thực sự cần và vừa đủ nhu cầu, hầu hết đều mua các sản phẩm chất lượng tốt và theo hướng classic để thời gian sử dụng lâu dài. Sau khi áp dụng cách sống đơn giản và tiết kiệm, đến bản thân mình cũng không thể tin được là gia đình mình vẫn dư ra để tích luỹ khi chỉ có một đầu lương. Trước kia, vì muốn tự thưởng cho bản thân, muốn giải toả áp lực, bù đắp cho con mà mình đã chi tiêu không kiểm soát nên dù lương cao cũng không có dư ra được nhiều. Và mình cũng phát hiện, sở hữu vật chất nhiều cũng không thực sự mang lại hạnh phúc, có chăng chỉ là cảm giác thoả mãn nhất thời mà thôi. Hiện giờ tuy mình chỉ có khoảng mười bộ quần áo nhưng chẳng bao giờ có suy nghĩ “sao mình không có gì để mặc” nên cảm thấy rất nhẹ nhõm khi đi ra ngoài.
Tóm lại, mình nghĩ nên có kế hoạch tài chính rõ ràng cho các biến cố khác nhau có thể xảy ra sau khi nghỉ việc và cố gắng tìm ra các xử lý tạm ổn để đỡ bị shock khi đối mặt thật.
ĐỒNG THUẬN
Đây cũng là một vấn đề hết sức quan trọng. Việc một người nghỉ việc ở nhà chăm sóc gia đình phải xuất phát từ nguyện vọng của của hai vợ chồng và cả hai phải đồng thuận tất cả các vấn đề phát sinh liên quan. Nếu chỉ cần vợ hoặc chồng cảm thấy là mình hi sinh hay vất vả hơn người kia thì mình nghĩ không nên nghỉ việc vì về lâu dài sẽ dễ phát sinh mâu thuẫn.
Ví dụ như nhà mình, chồng mình mong muốn có vợ làm hết việc nhà, chăm sóc con cái chu đáo và gai đình lúc nào cũng vui vẻ. Ảnh mong mình ở nhà để ảnh yên tâm toàn tâm toàn ý cho công việc. Đổi lại, toàn bộ thu nhập của chồng đều chi tiêu cho gia đình, tất cả khoản tiết kiệm nếu có đều do vợ quản lý, ảnh luôn nói “tất cả những gì anh đạt được đều nhờ có em ở phía sau”. Tóm lại chồng mình kiếm tiền nhưng mình có toàn quyền quyết định vấn đề sử dụng nó. Còn bản thân mình cũng thích với vai trò mới, mình cũng không cảm thấy mình đang phải hi sinh cho chồng, đây là lựa chọn xuất phát từ mong muốn của mình, chỉ vậy thôi.
BẠN CẢM THẤY BẢN THÂN TỐT HƠN VỚI LỰC CHỌN NÀY
Bạn và gia đình nhỏ của bạn, tất cả đều phải cảm thấy tốt hơn với sự thay đổi này, như vậy quyết định nghỉ làm mới thực sự có ý nghĩa.
Bạn cần khám phá ra bản thẩn thích làm gì, chắc hẳn ai cũng có một việc gì đó mà mình đam mê. Hãy tranh thủ thời gian rảnh rỗi để phát triển nó, tránh để bản thân rơi vào trạng thái “nhàn cư vi bất thiện”, khi cuộc sống không có mục tiêu để làm động lực thúc đẩy thì con người ta dễ rơi vào cám dỗ và vòng xoáy suy nghĩ tiêu cực lắm. Blog này ra đời vì mình muốn theo đuổi đam mê viết lách của bản thân, cảm giác làm việc mà mình thích, không KPI, không deadline, chỉ đơn giản làm theo sự thôi thúc từ trái tim, thật là tuyệt!
BẠN TỰ TIN VÀO BẢN THÂN
Bạn phải luôn giữ được sự tự tin vào chính bản thân mình. Dù bạn lựa chọn như thế nào, có trở thành ai thì bạn vẫn luôn xứng đang ngẩng cao đầu mà sống. Bạn không nên cảm thấy mình kém cỏi khi dừng lại sự nghiệp của mình. Bạn cần tìm ra điểm mạnh của bản thân và tự tin vào chính sức mạnh nội tại của chính mình. Cái chỗ này nó hơi lý thuyết xíu, nhưng đại loại là, mình phải thấy bản thân mình thật tốt để có thể đủ sức vượt qua hết rào cản để mà duy trì được con đường mà mình lựa chọn.
3/ Được và mất khi đánh đổi sự nghiệp vì gia đình
NHỮNG CÁI ĐƯỢC
– Gia đình được cải thiện cả về sức khoẻ thể chất lẫn tinh thần. Nhà mình ít đau ốm hơn, lúc nào cũng ngập tràn tiếng cười, vợ chồng gắn kết hơn ….
– Mình luôn trong trạng thái sẵn sàng để lo cho con, bé vừa chớm bệnh là đã được mẹ cho nghỉ học ở nhà chăm sóc, nấu món này món kia theo yêu cầu của con, làm khùng làm điên với con hàng ngày, lắng nghe câu chuyện con kể bằng tất cả sự hào hứng … Cảm giác không bỏ lỡ quá trình trưởng thành của con với một người mẹ đã từng khá tệ như mình thật tuyệt.
– Thấu hiểu bản thân. Không biết có ai giống mình, trải qua một khoảng thời gian dài tự hỏi “Ta là ai? Ta sống để làm gì? Cuộc sống có gì hạnh phúc không? Tại sao con người lại phải sống mệt mỏi vậy? ….” Đa số thời điểm thì cái chết với mình là một sự giải thoát. Lúc nào mình cũng trong trạng thái mông lung, có cảm giác như chỉ tồn tại chứ chưa phải sống. Sau hơn một năm sống chậm lại, mình bắt đầu hiểu và yêu thương bản thân, buông bỏ đi nhiều định kiến, nhìn đời lạc quan hơn. Với mình thì đây là thành công lớn nhất.
NHỮNG CÁI MẤT
– Sự nghiệp, hiển nhiên khi bạn dừng lại, bạn đã đánh mất chỗ đứng của bạn trong công việc và gần như không thể quay trở lại như thuở ban đầu. Bạn phải bắt đầu mọi thứ từ con số không, thậm chí số âm nếu lựa chọn quay trở lại thị trường lao động.
– Bước vào một canh bạc mà bạn phải nắm đằng lưỡi. Nếu chồng bạn phản bội, bạn sẽ phải bước ra khỏi cuộc hôn nhân với rất nhiều bất lợi.
– Bản thân bị tụt hậu và không theo kịp sự phát triển của thị trường lao động, nếu không có mục tiêu và kiên trì theo đuổi nó thì bạn rất dễ bị đào thải hoàn toàn.
– Nghèo hơn, dĩ nhiên là bạn không thể nào vung tay quá trán nữa vì thu nhập giảm mạnh.
…..
Cái mất rất là nhiều luôn, mình không thể kể ra hết và thật sự cũng không muốn nghĩ tới vì mình đều đang cố gắng để khắc phục những bất lợi đó, giúp những cái mất đi không còn đáng sợ nữa.
4/ Những áp lực mà bạn phải đối mặt khi lựa chọn ở nhà không đi làm
Mỗi người sẽ có những áp lực khác nhau khi quyết định lựa chọn khác với số đông và có phần hơi “ngu dại” trong mắt nhiều người. Mình không có áp lực về kinh tế hay bất cứ áp lực nào với gia đình nhỏ của mình cả, nên thực sự mình cảm thấy khá là may mắn so với nhiều mẹ bỉm ở nhà chăm con khác.
– Với mình, rào cản lớn nhất là sự phản đối của ba mẹ mình. Những ngày đầu tiên, thật sự rất tồi tệ. Mình cảm thấy như là một tội đồ trong mắt ba mẹ. Kiểu như là ba mẹ đã vất vả nuôi mình ăn học không phải để mình ở nhà “ăn bám”, mình nghĩ ba mẹ chắc là rất xấu hổ khi ai đó hỏi mình đang làm gì … Tóm lại, mình luôn cảm thấy có lỗi khi đã làm cho ba mẹ buồn lòng vì mình không làm nên trò trống gì. Sau đó mình đọc nhiều sách của Thiền sư “Thích Nhất Hạnh” và mình quyết định tự tha thứ cho bản thân mình, cố gắng sống thật tốt cuộc đời của mình. May mắn là cuối cùng ba mẹ cũng đã dần chấp nhận sự lựa chọn của mình, còn hay chọc mình sướng nhất khi không phải đi làm vất vả như người khác. Bây giờ ba mẹ nhận ra mình đang sống ổn nên cũng cảm thấy yên tâm hơn, không lo lắng thái quá nữa.
– Ngoài ra còn có các áp lực khi đọc các lời nói/ bài viết/ video cả ngoài đời sống và cả trên mạng xã hội chỉ trích những người phụ nữ “ăn bám”, “phụ thuộc chồng”, “không có sự nghiệp riêng” và hằng hà sa số hậu quả của lựa chọn đó. Rồi xung quanh mình lại có quá chừng bạn bè thành đạt, giỏi việc nước đảm việc nhà, nhìn những bạn bè quá chừng hoàn hảo đó mình lại thấy xấu hổ lắm. Có một khoảng thời gian mình cảm thấy hoài nghi chính quyết định của mình, rồi cảm thấy bản thân thật vô dụng … Nhưng rồi mình cũng tự vượt qua được và hiểu rằng chỉ cần tập trung vào việc phát triển bản thân, kiên định với mục tiêu là được, không nên nhìn ngó lung tung để rồi suy nghĩ vẩn vơ.
Bài viết dài quá luôn rồi, mình mượn một status của chị Hannah Olala mà mình thấy tâm đắc để làm cái kết cho bài mình nhé. “Hạnh phúc là muôn màu muôn vẻ, không có định nghĩa theo một tiêu chuẩn nào. Mình sống theo ý mình, không phải gồng lên giả vờ, không sợ ai dị nghị, được làm điều mình thích, tận hưởng cuộc sống và yêu bản thân, thì đó là hạnh phúc rồi.”

Bình luận về bài viết này